Материал из энциклопедии Руниверсалис
Латинский
Морфологические и синтаксические свойства
Основа инфекта: invocā-
|
Praesens
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Imperatīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Sing.
|
1 p.
|
invocō
|
invocor
|
invocem
|
invocer
|
—
|
—
|
2 p.
|
invocas
|
invocāris
|
invoces
|
invocēris
|
invocā
|
invocare
|
3 p.
|
invocat
|
invocātur
|
invocet
|
invocētur
|
—
|
—
|
Plur.
|
1 p.
|
invocāmus
|
invocāmur
|
invocēmus
|
invocēmur
|
—
|
—
|
2 p.
|
invocātis
|
invocāmini
|
invocētis
|
invocēmini
|
invocāte
|
invocamini
|
3 p.
|
invocant
|
invocantur
|
invocent
|
invocentur
|
—
|
—
|
|
Imperfectum
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Sing.
|
1 p.
|
invocābam
|
invocābar
|
invocārem
|
invocārer
|
2 p.
|
invocābas
|
invocabāris
|
invocāres
|
invocarēris
|
3 p.
|
invocābat
|
invocabātur
|
invocāret
|
invocarētur
|
Plur.
|
1 p.
|
invocabāmus
|
invocabāmur
|
invocarēmus
|
invocarēmur
|
2 p.
|
invocabātis
|
invocabamini
|
invocarētis
|
invocarēmini
|
3 p.
|
invocābant
|
invocabantur
|
invocarent
|
invocarentur
|
|
Futūrum I
|
Indicatīvus
|
Imperatīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Sing.
|
1 p.
|
invocābo
|
invocabor
|
—
|
2 p.
|
invocābis
|
invocaberis
|
invocāto
|
3 p.
|
invocābit
|
invocabitur
|
invocāto
|
Plur.
|
1 p.
|
invocabimus
|
invocabimur
|
—
|
2 p.
|
invocabitis
|
invocabimini
|
invocatōte
|
3 p.
|
invocabuntur
|
invocanto
|
Infīnitivus praesentis actīvi
|
invocāre
|
Infīnitivus praesentis passīvi
|
invocāri
|
Participium praesentis actīvi
|
invocāns
|
Gerundium
|
invocandī
|
Gerundivum
|
invocandus, -a, -um
|
Основа перфекта: invocāv-
|
Perfectum
|
Plusquamperfectum
|
Futūrum II
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Indicatīvus
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Sg.
|
1 p.
|
invocāvī
|
invocāverim
|
invocāveram
|
invocāvissem
|
invocāverō
|
2 p.
|
invocāvisti
|
invocāveris
|
invocāveras
|
invocāvisses
|
invocāveris
|
3 p.
|
invocāvit
|
invocāverit
|
invocāverat
|
invocāvisset
|
invocāverit
|
Pl.
|
1 p.
|
invocāvimus
|
invocāverimus
|
invocāverāmus
|
invocāvissēmus
|
invocāverimus
|
2 p.
|
invocāvistis
|
invocāveritis
|
invocāverātis
|
invocāvissētis
|
invocāveritis
|
3 p.
|
invocāvērunt
|
invocāverint
|
invocāverant
|
invocāvissent
|
invocāverint
|
Infīnitivus perfecti actīvi
|
invocāvisse
|
Основа супина: invocāt-
Participium perfecti passivi
|
invocātus, -a, -um
|
Participium futuri activi
|
invocātūrus, -a, -um
|
Supinum I
|
invocātum
|
Supinum II
|
invocātū
|
invoco
Глагол, первое спряжение.
Приставка: in-[-]][-]]; корень: --.
Произношение
Семантические свойства
Значение
- # призывать (deo; testes L; in auxilium Q); приглашать (aliquem ad communem fortunam defendendam C);# называть, именовать (aliquem regem, dominum QC). ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
Синонимы
Антонимы
Гиперонимы
Гипонимы
Родственные слова
Этимология
От ??
Фразеологизмы и устойчивые сочетания